Thu Hứng

- Nội dung đoạn trích
- Hoàn cảnh sáng tác
- Bộ sách
*Gợi ý so sánh với bản dịch nguyên văn
– Câu 1: Nguyên văn nhấn mạnh sự tác động của sương giá, đã tàn phá dữ dội rừng cây phong, rừng cây phong là đối tượng chịu tác động, bản dịch thơ dịch thoát ý này.
– Câu 2: Bản dịch không dịch 2 địa danh Vu sơn, Vu giáp. Từ tiêu sâm trong nguyên văn diễn tả sự tiêu điều, tê tái, ảm đạm của khí thu, cảnh thu. Các cụm từ “khí thu lòa” chưa biểu đạt hết ý này.
– Câu 5,6: Nguyễn văn, khóm cúc đã hai lần nở hoa, cả hai lần đều làm tuôn rơi nước mắt, đều xòe cánh hoa bằng lệ u buồn. Bản dịch dịch xuất thần ý này, năm ngoái ta đến đây gặp thu buồn, hoa cúc nở tuôn nước mắt; năm nay lại là mùa thu, vẫn u buồn như cũ, nên vẫn dòng nước mắt u buồn ấy, đã tuôn rồi, nay lại “tuôn thêm” (dòng lệ cũ). Con thuyền cô đơn (con thuyền muốn xuôi Trường Giang để tìm đường về quê) cứ bị cột chặt mãi, tưởng như lòng quê thắt lại…
Năm 763, loạn An Sử tới hồi kết thúc. Nhưng tình hình loạn lạc không vì thế mà chấm dứt, nạn ngoại xâm, cát cứ diễn ra khắp nơi do sự suy yếu của chính quyền trung ương. Mùa thu năm 766, Đỗ Phủ vẫn đang sống những ngày tháng phiêu bạt, ốm đau, khốn khó tại Quỳ Châu (nay thuộc tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc) nên cảm thời thế và về viết một chùm tám bài thơ thất ngôn bát cú nổi tiếng Thu hứng. Bài được chọn dạy trong chương trình phổ thông là bài thơ đầu tiên.
Post Comment